Để trả lời câu hỏi
này, tôi sẽ kể một câu chuyện một anh đi đẩy xe bán hủ tiếu lóc cóc. Mỗi ngày,
anh đẩy xe ra bán, dự trù 100 tô và 10 ngàn/tô, ngày nào bán được, hết vèo 100
tô, thu về 1 triệu, trừ chi phí, lãi 300 ngàn. Ngày nào mưa, bán 30 tô, thâu
vào 300 ngàn, hủ tiếu thiu, đổ đi…sau khi trừ chi phí, lỗ 50 ngàn. Đó là rủi ro
trong kinh doanh.
Với nhà băng, hôm nay họ cho vay 200
khách hàng, mỗi người 1 tỉ là 200 tỉ trong thời hạn 24 tháng. Khi tới ngày tính
lợi nhuận nhà băng, họ tính luôn tiền lãi thu được tới thời điểm đó và tiền vốn
cho vay. Từ đó mới phân chia lợi nhuận cho cổ đông, thưởng phong bì cho Ban
Quản Trị.
Nhưng họ không tính rủi ro kinh doanh đủ, là khi kinh tế khủng
hoảng, khoản vay 1 tỉ có thể mất trắng, đó là nợ xấu, đó là phải để một phần
lãi ngày hôm nay vào quỹ dự phòng. Tôi xin nói về cách tính nợ xấu của Basel
III quốc tế so với VN.
Một khoản vay quốc tế 1 tỉ, khi trả
tháng đầu 50 triệu (24 kỳ, mỗi kỳ 50 triệu), tháng thứ 2, không trả được, khi
trể 3 tháng là toàn số nợ đọng là 950 triệu là nợ xấu.
Nhà băng VN… càng làm thấp nợ xấu thì
càng được chia lời nhanh… Sau tháng thứ 2,3,4 không trả được, thì nợ xấu chỉ là
3 X 50 triệu= 150 triệu thôi. Còn nữa, số 150 triệu này của 200 cty còn phân
loại thêm nữa, cty đóng cửa và hấp hối là loại 4, cty không trả nổi bây giờ
nhưng với ý kiến chủ quan của nhà băng cho vay thì 12 tháng sau trả được (???)
v.v…Vậy thì 150 triệu X 200 (giả sử 200 cty đều chậm trả)= 30 tỉ, sau khi phân
loại thì chỉ có 10% là mất trắng, thì nợ xấu theo NH VN là 3 tỉ.
Trong khi đó, 1 NH Úc thì nợ xấu sẽ là
950 triệu X 200 cty= 190 tỉ, không phân loại thêm gì nữa, và NH phải trích dự
phòng từ lợi nhuận hay ngay cả lỗ lã cũng phải trích 190 tỉ. Khi nào DN này bắt
đầu trả được nợ mới lấy ra khỏi danh sách nợ xấu mà credit (giảm) lại cho dự
phòng.
Chính vì vậy dự phòng của quốc tế không
tăng đột xuất theo tháng ngày trong thời hạn vay, của VN thì cứ thêm mỗi tháng
mỗi nhiều nhưng bất cứ lúc nào, không ai biết là bao nhiêu vì tháng sau, sau
nữa sẽ thêm nữa.
NH VN đưa số nợ xấu thấp để họ chia nhau
lợi nhuận trước, lấy tiền thưởng, lương rồi từ chúc, qua NH khác làm, đâu ai
trừ lương lại được. Còn rủi ro 100 hay 200 ngàn tỉ nợ xấu thì để NHNN lo. ……..
Anh bán hủ tiếu thì phải tự chịu rủi ro, rủi ro hoài, mưa nhiều thì vợ con anh
ấy chết đói, vậy mà cũng phải đóng thuế để cho có đủ 200 ngàn tỉ trả cho rủi ro
của NH. Hết trả nợ cho tập đoàn, Tcty nhà nước thì tới trả nợ cho NH.
Thanh tra nói nợ xấu là 200 ngàn tỉ, tôi
nghĩ rằng nếu tính đúng, tính đủ như anh bán hủ tiếu, phải là ít nhất 740 ngàn
tỉ.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét