Việc nợ
nần trong doanh nghiệp luôn là điều không tránh khỏi. Việc đòi nợ thô bạo do
các anh chàng vai u thịt bắp hằm hè đe dọa trước kia đã xa rồi.Vậy
đòi nợ như thế nào cho hiệu quả ?
Ngày
nay, khi mà giá trị khách hàng đã nâng tầm thì người kinh doanh khôn khéo sẽ
tìm cách để vừa thu được nợ vừa giữ được khách hàng. Vậy làm thế nào để vẹn cả
đôi đường? Câu hỏi này luôn là điều trăn trở của các doanh nghiệp bán hàng. Bài
viết này sẽ giúp doanh nghiệp đối phó với nợ nần bằng việc phân chia khách hàng
theo cấp độ nợ và đối phó với từng loại khách hàng một cách hiệu quả nhất.
Phân loại
khách hàng theo cấp độ nợ chia khách hàng thành 3 kiểu theo mức độ mạo hiểm
tăng dần. Kiểu khách hàng ở độ mạo hiểm thấp, độ mạo hiểm trung bình và độ mạo
hiểm cao.
Với từng
kiểu khách hàng chúng ta sẽ có từng cách đối phó hiệu quả khác nhau.Với khách
hàng ở độ mạo hiểm thấp và vừa, ta nên mềm mỏng. Tuy nhiên với khách hàng ở độ
mạo hiểm cao và không sẵn sàng thanh toán thì luôn cần đến cả một nghệ thuật đối
phó.
Khách
hàng ở độ ít mạo hiểm: Chúng ta không phải tốn công sức vào những người khách
này. Việc thu nợ của họ là điều đơn giản vô cùng vì họ luôn đúng thời hạn hoặc
cùng lắm là sau cuộc điện thoại nhắc nhở thứ nhất nếu họ có chút vấn đề về tài
chính.
Khách
hàng ở độ mạo hiểm "vừa vừa": Chúng ta sẽ mất chút thời gian với kiểu
khách hàng này vì họ hay gây khó khăn cho việc thanh toán của chúng ta. Hãy
dành cho họ một cú điện thoại nhắc nhở đầu tiên sau 2 - 3 ngày trễ hẹn. Nếu họ
vẫn chưa thanh toán sau 2 cuộc điện thoại vào những ngày tiếp theo thì hãy gửi
cho họ một lá thư yêu cầu thanh toán. Nếu vẫn chưa hiệu nghiệm thì hãy đến tận
nơi để tìm hiểu nguyên nhân nhắc nhở "nghĩa vụ" đối với họ. Bạn có thể
ép họ hứa ngày thanh toán hoặc đổ lỗi cho một người thứ ba như: "Giám đốc
tài chính yêu cầu chúng tôi thu hồi hết nợ về để tổng kết quý/ năm".
Khách
hàng ở độ mạo hiểm lớn: Đối phó với khách hàng thuộc nhóm này là cả một cuộc
cân trí cân não. Trước tiên hãy làm các bước như bạn đã làm với kiểu khách hàng
ở độ mạo hiểm vừa vừa. Nếu không hiểu quả nữa thì hãy xác định đây sẽ là một cuộc
"chiến" dài hơi với họ. Họ viện ra 1001 lý do để họ không phải trả ta
tiền. Với các lý do họ đưa ra hãy đừng mềm lòng mà thôi không đòi nữa. Bạn phải
luôn ghi nhớ mục tiêu của mình để giao tiếp với họ một cách cứng rắn mà vẫn
khôn khéo logic. Mục tiêu cuối cùng là ngày hẹn thanh toán cuả họ. Hãy khéo léo
yêu cầu họ ký giấy cam kết thanh toán: "Anh cũng đang có ý định thanh toán
phải không". Nếu tất cả những điều này đều không thành công nữa thì con đường
duy nhất khi ấy sẽ là tòa án.
Kiện ra
tòa để đòi nợ là điều không ai không mong muốn vì thời gian thường kéo dài, các
cơ quan tư pháp các cấp cũng‘ lắm nhiêu khê ”. Thời gian chuẩn bị xét xử sơ thẩm
4 tháng với vụ việc không phức, rồi phúc thẩm, giám đốc thẩm nên có vụ việc kéo
dài cả năm trời chưa có bản án quyết định có hiệu lực để thi hành. Khi có bản
án có hiệu lực pháp luật để làm đơn yêu cầu các cơ quan thi hành án cũng là câu
chuyện dài. Theo luât thi hành án dân sự năm 2008 người được thi hành án còn phải
chịu một khoản phí thi hành án theo gía ngạch...Luật Thi hành án qui đinh trình
tự, thủ tục, thẩm quyền của chấp hành viên rất lớn nhưng trong thực tế có rất
nhiều lý do để bản án chậm thi hành.
Các
doanh nghiệp “ ngại ” kiện ra tòa do tâm lý và những bất lợi khó khăn nêu trên
vì vậy giải pháp thu hồi nợ luôn đặt ra một cách hài hòa.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét